Nơi này sẽ không nên là đợt thứ nhất cô cho tới, bám theo đạo lý cũng rất có thể coi như thể nhà đất của cô, tuy nhiên cô vẫn cảm nhận thấy xa xôi kỳ lạ.
Tụ họp còn ko chính thức, thời điểm hôm nay chỉ đơn giản là mái ấm gia đình tụ họp, cũng chính vì Đồng Lôi trừng trị hiện nay đợt này rất rất không nhiều người, cơ bạn dạng cũng chính là bao nhiêu người Lục gia, trong cả đợt trước lúc sắp tới đây còn bắt gặp bao nhiêu bóng hình không quen đợt này cũng không tồn tại.
Bạn đang xem: cô dâu của tổng giám đốc
"Lôi Lôi, con cái cho tới rồi? Ai domain authority, nom con cái này, mới mẻ bao nhiêu ngày ko thấy sao lại gầy nhom chuồn vậy?"
Vừa mới mẻ nhập cửa ngõ, Lý Cẩm ngay lập tức năng nổ kéo cô, để ý kể từ bên trên xuống bên dưới, một cỗ dạng tiếc thương, thực hiện cô ko nhịn được ê độ ẩm lỗ mũi, thân thiện mách bảo tay của bà.
"Mẹ!" liếc nom Lục Chấn Đông ngồi phía trên ghế tụt xuống lon coi báo, nhẹ dịu gọi một tiếng: "Ba!"
"Ừ!"
Lục Chấn Đông cũng ko ngấc đầu, chỉ đáp đại diện một giờ đồng hồ, Lý Cẩm tức tốc bất mãn: "Tôi rằng ông rất có thể chớ coi tờ báo bại liệt nữa được hay là không, ko nghe thấy con cái dâu kính chào ông sao?"
Phụ nữ giới đều vì vậy, Lục Chấn đông đúc sớm đang được trở thành thói quen thuộc, biết tuy nhiên ko thể trách cứ, thân thiện thể vẫn ngồi ngay lập tức cộc vững vàng vàng như cây tùng bá bên trên vị trí bại liệt, không xẩy ra làm phiền 1 chút nào.
Mắt thấy Lý Cẩm tiếp tục nổi nóng, Đồng Lôi ngay lập tức cuống quýt vàng kéo bà: "Mẹ, u Ngô tuồng như đem chuyện thăm dò mẹ? Đúng ko u Ngô?" Nói hoàn thành luôn ghi nhớ nháy đôi mắt với u Ngô, u Ngô tức tốc hiểu ý.
"Phu nhân. . . . . ."
Lý Cẩm tuy nhiên nửa tin cẩn nửa ngờ, vẫn bám theo sau sườn lưng u Ngô tách chuồn.
Xem thêm: em muốn tin tức tố của anh
"Ba tuồng như đang được nắm rõ, vì sao ông cụ lại lựa chọn con?" Đột nhiên sau sườn lưng vang lên một hồi tiếng động hùng hậu, thực hiện cô kinh hoàng không còn hồn, xoay người mới mẻ trừng trị hiện nay, Lục Chấn Đông mới mẻ một vừa hai phải ngồi lướt web chẳng biết khi này đang được đứng ở hâu phương của cô ý.
"Ba?"
Ông cụ, tuồng như Tính từ lúc sau khoản thời gian Đồng Lục kết thân thiện, sự xưng hô này cô đang được nghe qua chuyện thật nhiều lần? Chỉ là cô vẫn ko biết dòng sản phẩm người tuy nhiên quý khách Lục gia vô nằm trong tôn trọng vì như thế vật gì lại lựa chọn cô, thiệt rời khỏi trước bại liệt cô và người của Lục gia không tồn tại ngẫu nhiên mối liên hệ này.
"Lôi Lôi, baa, những người dân đang được thì thầm gì?"
Lục Minh Hạo đang được thay đổi một thân thiện ăn mặc quần áo vô nằm trong tùy ý, mặt mũi mỉm mỉm cười tiếp cận phía bọn họ, anh vì vậy tương tự là hoàng tử ra đi kể từ nhập tranh giành.
Mắt Đồng Lôi tức thời xấp xỉ, lúng túng liếc đôi mắt qua: "Không đem gì, em và ba rọi tùy tiện tâm sự một ít thôi."
"Vậy sao?" Động tác xoay đầu một vừa hai phải rồi của Đồng Lôi tuồng như thực hiện thương tổn anh, nụ mỉm cười cũng từ từ mất tích, vẫn tándóc tuy nhiên lại cực chẳng đã như vậy.
Xem thêm: noo phước thịnh giá như lời bài hát
"Aiz. . . . . ."
Lục Chấn Đông thở nhiều năm, chuyện của những người trẻ con tuổi tác bọn họ rất khó can thiệp, cũng ko cơ hội này can thiệp, đơn giản tuồng như toàn bộ đều vượt lên trên thoát khỏi tưởng tượng của ông, sao ông lại cảm nhận thấy người con rộng lớn của tôi chắc chắn cũng mến cô nhỏ xíu này?
Đồng Lôi thỉnh phảng phất nom Smartphone địa hình, sắc mặt mũi tương đối lo ngại, đang được tám giờ, sao Lục Tử Hiên còn ko cho tới, anh xứng đáng lẽ nên cho tới rồi chứ?
Bình luận