Lúc Hứa Nhan về nhà vẫn chính là mươi nhì giờ tối, cô ngồi bên trên nệm ngẩn người thiệt lâu, nuốm điện thoại cảm ứng thông minh nhập tay vẫn ko tin cậy nổi những gì vừa phải nghe được. Thầy cô vừa phải trình bày kiểu gì? Lập tức kết hôn? Cô mới mẻ từng nào tuổi tác chứ? Hiện bên trên rời khỏi ngôi trường còn không được 1 năm, việc làm vừa phải ổn định tấp tểnh thì lại bắt cô trở lại TP.HCM tiếng ồn ào nhằm cưới một người nam nhi tuy nhiên cô ko biết mặt mũi mũi, cũng chẳng biết gì về anh tao ngoài cái thương hiệu Phỉ Ngạo sao?
Cô quả thực mong muốn trốn quách lên đường mang lại kết thúc. Sở dĩ cô cho tới một điểm yên lặng tĩnh xa cách TP.HCM như vậy này thao tác là vì như thế ngán ghét bỏ kiểu vẻ náo nhiệt độ của TP.HCM. Nhưng người tía cơ lại bảo nếu như Hứa Nhan dám ko về, thì đứa em gái mới mẻ mươi bảy tuổi tác của cô ý tiếp tục thay cho cô gả ra phía bên ngoài nhằm trừ nợ.
Bạn đang xem: hứa nhan em chạy không thoát
Ngay cả đàn bà nhỏ của tớ ông tao cũng bán tốt sao? Đúng là khốn nạn!
Hứa Nhan buồn buồn chán lo lắng suy nghĩ xuyên suốt một tối, không thể nào chợp đôi mắt nổi. Sáng bữa sau, cô nép dọn đồ đạc và vật dụng rồi cho tới trung tâm nước ngoài ngữ hiện nay đang thực hiện nhằm van nghỉ ngơi việc. Bởi vì như thế cô nghỉ ngơi đặc biệt đột ngột nên phải xin phép lỗi thiệt lâu, còn dối trá là mái ấm gia đình cô bắt gặp chuyện nên ko thể ko giới hạn việc dạy dỗ học tập ở phía trên vừa được cảm thông mang lại.
Ngồi bên trên xe pháo lửa nhìn cảnh vật lướt thời gian nhanh qua loa tầm đôi mắt, Hứa Nhan tiều tụy tựa nguồn vào cửa ngõ kính. Chẳng hiểu vì sao một người mới mẻ nhì mươi lăm tuổi tác, còn đang được tươi tắn như cô phải tạo mái ấm gia đình sớm thế này. Hơn nữa không tồn tại lễ cưới quỷ quái gì cả, có duy nhất một tờ giấy má ĐK kết duyên, hạ cây bút xuống ngay lập tức phát triển thành phu nhân ông xã với cùng một người nam nhi xa vời kỳ lạ. Nói thiệt, cô đem chút hãi hãi. Không nên tía cô lấy cô xuất bán cho một thương hiệu xã hội đen ngòm đấy chứ? Ông tao lại nối tiếp học tập yêu sách nghịch tặc thị trường chứng khoán rồi vỡ nợ sao?
Hứa Nhan đem theo gót tâm lý phiền lòng về bên TP.HCM, khi vừa phải thoát khỏi ga tàu, tiếp nhận cô ko nên là kẻ mái ấm gia đình bản thân, tuy nhiên là nhì người đem vật dụng đen ngòm nhìn đem chút khiếp sợ.
"Cô Hứa Nhan?"
Xem thêm: nói về môn thể thao yêu thích bằng tiếng anh
Một người nhập cơ cúi xin chào Hứa Nhan, tuy rằng là căn vặn vậy tuy nhiên lại tương tự như vẫn xác lập thân mật phận của cô ý từ xưa. Cô tương đối khí tháo lui về sau đó 1 bước, cười cợt gượng gạo gật đầu.
"Đúng, van căn vặn những anh là?"
"Ông căn nhà Phỉ bảo chúng tôi cho tới đón cô."
Ông căn nhà Phỉ? Hứa Nhan nghe kết thúc cũng ko ngay lập tức theo gót chúng ta, tuy nhiên là nuốm điện thoại cảm ứng thông minh lên gọi mang lại tía cô. Nói chuyện được vài ba câu, tía ngay lập tức bảo cô lên đường trực tiếp cho tới căn nhà Phỉ Ngạo, ko cần dùng khu vực ông.
Xem thêm: unit 12 lớp 6
Hứa Nhan cắm môi, khẽ thở nhiều năm trong tâm địa rồi xoay thanh lịch trình bày với nhì người đem áo đen ngòm kia:
"Được rồi. Đi thôi."
Từ trước cho tới giờ cô luôn luôn là kẻ thích nghi thời gian nhanh với yếu tố hoàn cảnh, chính vì u thất lạc sớm chỉ nhằm lại nhì bà mẹ cô nằm trong người tía ăn nghịch tặc trác táng nên tâm trí cô đem chút trưởng thành và cứng cáp. Chuyện đã đi đến nước này, cô không thể cơ hội nào là không giống ngoài thuận theo gót. Trước khi gửi về thị trấn nhỏ cơ thao tác, Hứa Nhan vẫn gửi em gái Hứa Vân cho tới căn nhà dì nhằm dì đỡ đần con cái bé bỏng. Lúc cơ cô đặc biệt mong muốn tách đứt hẳn tương tác với những người tía không có tác dụng lại ghét bỏ của tớ, tuy nhiên mặc dù sao cũng chính là tiết mủ, ko thể làm cái gi rộng lớn là mỗi tháng gửi chi phí mang lại ông tao chi tiêu.
Bình luận