Hôm ni là sinh nhật của Tiểu Phi tròn trặn 1 tuổi tác , vô ngôi nhà được tô điểm xinh tươi , Tiểu Phi được mang trong mình 1 cái váy White vô cùng đẹp mắt , con cái nhỏ nhắn một vừa hai phải thấy cô là dơ nhị tay lên yêu sách bế
“ Hôm ni Tiểu Phi thiệt xinh tê liệt nha “ Vân Thiên Nhược êm ả dịu dàng nói
Bỗng nhiên Lăng Thiếu Hàn cho tới kề bên ôm Vân Thiên Nhược và Tiểu Phi vô lòng , anh hít lên loại má tròn trịa của Tiểu Phi rồi êm ả dịu dàng hít lên trán Vân Thiên Nhược , ngay lập tức giờ thời điểm hiện tại một ngôi nhà tía người thiệt sự vô cùng hạnh phúc
“ Tiểu Phi của tía ngày hôm nay thiệt xinh nhất ngôi nhà “ Lăng Thiếu Hàn hạnh phúc , niềm hạnh phúc nói
Nhưng còn chưa kịp hạnh phúc , niềm hạnh phúc bao lâu thì đùng một phát giờ đồng hồ điện thoại cảm ứng thông minh Lăng Thiếu Hàn reo lên , Vân Thiên Nhược lại một đợt tiếp nhữa thấy thương hiệu Lăng Nhược Vi hiện thị trước năng lượng điện thoại
Lăng Thiếu Hàn lăm le phân tích và lý giải với Vân Thiên Nhược thì cô tiếp tục lãng rời chuồn chuyện khác
“ Nào Tiểu Phi , nhằm u bế con cái xuống bên dưới lầu đùa nha “
Vân Thiên Nhược bế Tiểu Phi trở lại lầu nhằm 1 mình Lăng Thiếu Hàn ở vô chống 1 mình , điện thoại cảm ứng thông minh anh vẫn tiếp tục reo chuông là Lăng Nhược Vi năng lượng điện cho tới anh
Cuối nằm trong , Lăng Thiếu Hàn đành cần bắt máy
“ Hàn , sau cùng anh cũng Chịu đựng bắt máy em rồi sao “ Lăng Nhược Vi nức nở nói
“ Nhược Vi , tất cả chúng ta tiếp tục kết đôn đốc rồi , xin xỏ em ... chớ năng lượng điện cho tới anh nữa dành được ko ? “ Lăng Thiếu Hàn nhíu ngươi , mệt rũ rời nói
“ Không ! Anh gạt em , em ko tin cẩn “ Lăng Nhược Vi hét to
Bạn đang xem: về bên em truyện
Xem thêm: avatar đôi con mèo
Cô ko tin cẩn Lăng Thiếu Hàn không hề yêu thương cô nữa , bao nhiêu mon ni anh không hề mong muốn bắt gặp cô nữa , lại luôn luôn đối đãi giá buốt lùng với cô , Khi cô gọi cho tới anh , anh luôn luôn tắt máy
Cô ko tin cẩn anh không hề yêu thương cô nữa , từ xưa cho tới giờ người anh yêu thương vẫn mãi luôn luôn là cô , toàn bộ là vì Vân Thiên Nhược ko cần vì thế cô tớ thì Lăng Thiếu Hàn đối đãi với cô vì vậy sao
Cô tiếp tục biết rồi là vì Vân Thiên Nhược sau thời điểm sinh đứa nhỏ nhắn rời khỏi , Lăng Thiếu Hàn vì thế trách cứ nhiệm với đứa nhỏ nhắn nên mới nhất đối đãi với cô như vậy
Cô sẽ không còn thua thiệt Vân Thiên Nhược đâu , đời này kiếp này Lăng Thiếu Hàn là của cô
“ Nhược Vi , tất cả chúng ta tiếp tục kết đôn đốc rồi , giờ anh chỉ mong muốn là một trong người ck , một người thân phụ đảm bảo chất lượng nhưng mà thôi “ Lăng Thiếu Hàn giải thích
“ Lăng Thiếu Hàn , nếu như ngày ngày hôm nay anh ko cho tới bắt gặp em , thì anh chớ ngóng mãi mãi bắt gặp được em nữa “ Lăng Nhược Vi khích động nói
“ Em thưa vì vậy là ý gì “ Lăng Thiếu Hàn giật thột hỏi
“ Em tiếp tục ૮ɦếƭ cho tới anh coi “ Lăng Nhược Vi hét to
Lăng Thiếu Hàn lăm le thưa gì tăng thì đầu chạc mặt mày điện thoại cảm ứng thông minh Lăng Nhược Vi đá cụp máy , anh lo sợ kiêng dè năng lượng điện lại cho tới cô máy cuộc tuy nhiên đều ko nghe máy
Lăng Nhược Vi mong muốn ૮ɦếƭ , ko anh sẽ không còn nhằm cô ૮ɦếƭ đâu
Nhược Vi , đợi anh , em chớ sở hữu chuyện gì , anh tiếp tục cho tới mò mẫm em đây
Lăng Thiếu Hàn gấp rút lấy cỗ áo vets vô thủ rời khỏi tiếp sau đó trở lại lầu , ở bên dưới lầu anh thấy Vân Thiên Nhược và Tiểu Phi đang được đùa giỡn hạnh phúc cùng nhau nom vô cùng hạnh phúc
Anh chỉ cho tới mặt mày Lăng Nhược Vi một chút ít thôi , tiếp sau đó về đón sinh nhật với Tiểu Phi có thể ko có gì đâu
Lăng Thiếu Hàn trở lại bên dưới lầu , kể từ từ anh cho tới trước cửa ngõ lăm le xuất hiện tách chuồn thì Vân Thiên Nhược chứa chấp giọng lên căn vặn anh
“ Lăng Thiếu Hàn , anh lăm le chuồn đâu , đứng lại tê liệt cho tới em “ Vân Thiên Nhược nghi hoặc hỏi
Cô bịa đặt Tiểu Phi ở bên dưới sàn ngôi nhà đùa với gò thiết bị đùa còn cô thời gian nhanh chạy cho tới trước ô cửa lưu giữ chặt cửa ngõ lại ko cho tới Lăng Thiếu Hàn tách đi
“ Thiên Nhược ... làm cho anh chuồn , Nhược Vi ... cô ấy mong muốn tự động tử , anh ko thể vứt đem cô ấy được “ Lăng Thiếu Hàn lo ngại nói
“ Không ! Anh ko được chuồn , coi như em cầu xin xỏ anh , chớ chuồn dành được ko ? “ Vân Thiên Nhược khẩn cầu
Bình luận